BIDV stories

Nhớ mãi Anh Chu Văn Nguyễn

Phùng Thị Vân Anh 01/03/2022 16:02

Với BIDV, Anh được nhớ đến, không chỉ là Phó Tổng giám đốc, rồi đến Tổng giám đốc thứ 7 mà còn là một người Anh vô cùng thân thiết.

Trong ngành Ngân hàng Việt Nam, Anh được biết đến với nhiều cương vị cao: Phó thống đốc, Chủ tịch đầu tiên của Công đoàn Ngân hàng Việt Nam, Chủ tịch HĐQT đầu tiên của Quỹ tín dụng NDTW…) và cả bằng sự gắn bó, cống hiến gần 40 năm trong ngành từ thuở mới ra trường. Còn riêng với Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt nam, Anh được nhớ đến, không chỉ là Phó Tổng giám đốc, rồi đến Tổng giám đốc thứ 7 mà còn là một người Anh vô cùng thân thiết.

Hoa Bồ công anh

Gn t nhng ngày vt v

Kể ra chúng em biết Anh từ 1977 từ quá trình bàn giao các khoản cho vay lâm nghiệp theo nghị định 32/CP/CB. Nhưng Anh chính thức về với chúng em từ khi mang tên Ngân hàng Đầu tư và Xây dựng (1981). Thời gian Anh sống trong đại gia đình Ngân hàng Đầu tư và Xây dựng không dài lắm (gần 10 năm) nhưng Anh có một vị trí đặc biệt trong sự phát triển của BIDV và trong lòng chúng em.

Giai đoạn 1981- 1990, cả hệ thống kinh tế, cả ngành Ngân hàng Việt Nam vật vã đổi mới, tìm hướng đi, phương hướng hoạt động… Ngân hàng Đầu tư và Xây dựng cũng vậy khi vừa chuyển sang hoạt động trong hệ thống Ngân hàng. Với cương vị Phó giám đốc (tương đương Phó tổng giám đốc bây giờ), Anh đã hòa nhập ngay, chung vai gánh vác, chung tay chèo lái công việc. Chúng em cứ lạ là dẫu mới về với gia đình, mà Anh lại hiểu ngay công việc, vị trí, vai trò của Ngân hàng Đầu tư và Xây dựng, đồng cảm với tình yêu và tự hào nghề nghiệp của chúng em.

Để rồi, Anh đã thuyết phục, chứng minh sự tồn tại, phát triển của một hệ thống Ngân hàng Đầu tư và Xây dựng nguyên vẹn chỉ tốt hơn cho ngành Ngân hàng, cho đầu tư phát triển, cho đất nước. Lẽ nào vào lúc thành lập Ngân hàng Công thương, Ngân hàng Nông nghiệp lại phải giải thể Ngân hàng Đầu tư và Xây dựng? Phải chăng đó là kết quả của những năm tháng Anh lăn vào công việc, đến từng chi nhánh, đến với các công trình.

Vào cuối 1989, đầu 1990; với sự ủng hộ của Ban lãnh đạo Ngân hàng Nhà nước, sự đồng tình của Lãnh đạo các tỉnh, sự hỗ trợ của giám đốc Chi nhánh Ngân hàng Nhà nước các địa phương và bằng cả uy tín, cả tấm lòng mình Anh đã liên kết các yếu tố đó lại. Để đến quý I/1990 (tức là chỉ hơn một năm sau khi giải thể) 28 phòng đầu tư phát triển đã được thành lập lại ở tất cả các tỉnh (mà cuối 1988, các chi nhánh đã giải thể, sáp nhập vào các Ngân hàng bạn) đánh dấu sự khôi phục lại toàn vẹn hệ thống Ngân hàng Đầu tư và Xây dựng, cả về tổ chức và hoạt động. Để rồi đến 1991, sau khi nâng cấp, gia đình Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt nam lại có đủ 54 Chi nhánh trên cả nước.

Chúng em hiểu Anh đã vất vả, nỗ lực thế nào để có 28 tổ chức ra đời. Từ khâu chủ trương, qua chỉ đạo, tổ chức thực hiện, chuẩn bị nhân sự, địa điểm, đến giải quyết hài hòa các mối quan hệ đồng thuận, hợp tác. Anh đã làm hết sức mình để góp phần thành lập, khôi phục lại hệ thống tổ chức Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt nam như một thực thể thống nhất vốn có.

Với tình cảm đôn hậu, trong sáng, đồng cảm, Anh là gạch nối góp phần xóa bỏ ranh giới cục bộ, rào cản tâm lý thường tình mỗi khi sát nhập, chuyển hệ. Có Anh đã có thêm sự ấm áp, cảm giác yên bình trong lòng cán bộ lúc khó khăn, nhất là 2 lần xáo trộn (1981, 1988). Mà sự ghi nhận đậm nét nhất, vào năm 1989 cả hệ thống đã chọn Anh là Tổng giám đốc của mình.

Chúng em muốn mượn một bài thơ để tặng Anh

“Thời gian lọc hết đắng cay

Cho người xích lại, cầm tay với người

Thời gian thanh lọc âm thầm

Cho bao âu yếm lại đằm trang thơ

Thời gian, phép lạ bất ngờ

Hóa thành trái chín, ngẩn ngơ mắt nhìn”

Dõi theo mi bưc đi:

Đầu năm 1991, Anh được bổ nhiệm Phó thống đốc Ngân hàng NNVN. Trong hội nghị tổng kết 1990, (đông đủ cả hệ thống sau 2 năm gián đoạn). Anh nói lời chia tay - dặn dò chúng em tiếp tục phấn đấu, để BIDV đổi mới phát triển mạnh mẽ - Hội nghị mà có cả nước mắt và chính Anh cũng rớm lệ, bởi cả hệ thống mừng cho Anh mà vẫn bịn rịn, dẫu biết rằng, cách một khoảng sân, đâu có xa xôi.

Trong những năm tiếp theo với cương vị Phó Thống đốc, lại được Ban lãnh đạo phân công chỉ đạo BIDV, dường như Anh vẫn ở bên chúng em. Dường như trong mỗi bước phát triển của BIDV, thành công của mỗi chi nhánh, và sự trưởng thành của mỗi chúng em, đều có dấu ấn của Anh. Bởi vì Anh luôn quan tâm, chia sẻ, trực tiếp, tháo gỡ những vướng mắc, khó khăn về cơ chế, về vốn của một Ngân hàng phục vụ ĐTPT, của buổi đầu hoạt động thương mại.

Cùng với sự quan tâm của Ban lãnh đạo Ngân hàng Nhà nước, nhất là sự quan tâm đặc biệt của Anh Cao Sỹ Kiêm Thống đốc Ngân hàng Nhà nước, và của Anh đã làm ấm áp hơn các mối quan hệ, làm chúng em vững tin hơn vào Ngân hàng mẹ trong những thời khắc khó khăn. Mỗi khi về các địa phương công tác, Anh vẫn dành thời gian làm việc với các chi nhánh Ngân hàng ĐTPT về tình hình hoạt động, xử lý các khó khăn, động viên, khích lệ. Chúng em cảm nhận cả một chút riêng tư như Anh về với gia đình, thăm đàn em nhỏ.

Chúng em không quên

Chúng em biết lắm, khi chưa với đi nỗi đau của người cha mất cậu con trai, mà Anh đã phải gồng mình chịu đựng, làm chỗ dựa cho cả gia đình. Chúng em thương lắm, mà biết không chia sẻ nổi, thì năm 1998 Anh lại lâm bệnh nặng. Còn nhớ lúc đó, cũng như toàn ngành Ngân hàng Việt Nam, thì cả hệ thống BIDV thắc thỏm lo âu, cầu mong Anh qua khỏi. Vậy mà Anh vẫn lạc quan. Mỗi lần chúng em vào thăm, Anh chủ động tươi cười hỏi chuyện về hoạt động của BIDV, về tình hình của từng người… vẫn động viên, an ủi… chúng em nghe mà cố ghìm nước mắt. Những ngày cuối cùng 12/1998 - Anh vẫn gắng gượng dặn Anh Doãn, Anh Hồ, Anh Sáu… và chúng em… dặn dò, mong mỏi, nhiều lắm. Chúng em vẫn nhớ.

Rồi cái ngày định mệnh đã đến, ngày Anh đi xa vĩnh viễn. Cả ngành Ngân hàng khóc Anh, cả 5000 cán bộ BIDV khóc Anh!

“Chiều nay gió lạnh tái tê/ Buồn đau vô hạn, chúng em về chịu tang/ 40 năm nghiệp Ngân hàng/ Một đời gắn bó, đa mang, nghĩa tình”

Khác với lệ thường, xe tang không chỉ đưa Anh về qua gia đình, hàng xóm, mà thể theo nguyện vọng, xe còn đưa Anh về qua trụ sở Ngân hàng Trung ương và trụ sở BIDV, nơi Anh đã cống hiến cả tuổi trẻ, công sức, trí tuệ, tâm huyết, gửi gắm cả mong ước… Khi xe qua 194 Trần Quang Khải, gần 300 cán bộ Hội sở chính BIDV đeo băng tang, thay mặt cả hệ thống đứng chờ hai bên đường, để được chào Anh lần cuối, để tiễn đưa Anh. Chúng em không bao giờ quên chiều hôm ấy. Anh đến với chúng em vào thời khắc khó khăn nhất và ra đi vào lúc toàn hệ thống đang khởi sắc thực hiện kế hoạch tạo đà (1998 - 2000) để vững vàng bước vào thiên niên kỷ mới.

Chc Anh vui lm

Anh đi xa 9 năm rồi. Chắc Anh vẫn dõi theo chúng em như xưa. Chắc Anh biết cả, vì cứ đến ngày ấy, chúng em vẫn thì thầm kể với Anh. Anh có vui không vì những gì chúng em đã làm 9 năm qua. Những gì Anh mong mỏi cứ dần dần thành hiện thực, với cơ ngơi, với gia tài, với vị thế… có được ở điểm mốc 2007. Chắc Anh vui nhất vì cả một lớp cán bộ được Anh dìu dắt, chăm sóc, thương yêu dạo ấy, nay đều đã trưởng thành vững vàng làm tiếp những công việc dở dang, bề bộn. Chắc Anh vui lắm vì biết rằng giữa những ngày vui nhất của mỗi Tháng Tư, vẫn có Anh trong gia đình BIDV, trong lòng mỗi chúng em.

Bao nhiêu lời cũng không nói hết tình cảm của chúng em. Bài viết này như một nén nhang tưởng nhớ người anh thân thiết của cả hệ thống BIDV.

Tháng 4 năm 2007

Ý kiến (0)
Gửi